KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Mục: Thơ >>
Thứ năm 01 Tháng một. 1970





Tác giả:

Người post:

Ngày đăng: 01-01-1970 07:07






Xem 1 - 10 của tổng số 36 Comments


Trang:  1 | 2 | 3 | 4 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: Meomun
03/12/2017 20:05:04

MM cám ơn các anh chị, các bạn, các em đã vào đọc bài thơ "vườn" của MM. Số view lên tới số ngàn nói lên nhiều điều lắm, nó là sự động viên, chia sẻ thầm lặng mà bất cứ người viết nào cũng mong ước.  Mọi người bây giờ có FB và có những phương tiện tương tác khác, nên lâu rồi trên KGU số view, số "còm" cũng khiêm tốn. MM chúc mọi người sang tháng mới, tuần mới thật hanh thông, tràn đầy năng lượng. 



Từ: Guest Thanh
30/11/2017 17:52:17

Lâu lâu đọc được bài thơ cây nhà lá vườn mà rất pro.



Từ: Meomun
11/11/2017 19:45:22

@Chị PThoa và các anh chị! MM xin lỗi vì đã bỏ bớt nội dung riêng tư trong cái còm trước. 


Thôi thì sắp tới MM sẽ có bài thật vui, xin hứa với Bác Trưởng và các anh các chị, hihi!  



Từ: Meomun
10/11/2017 19:46:56

 


 


@ Chị PH Thoa, bạn Tam: Cám ơn chị và bạn đã chia sẻ, ai cũng đúng, cũng có lý. Thầy giáo của bọn em chắc đã yên lòng nơi cõi Phật và không giận học trò. Thầy từ chiến trường trở về với những vết thương. Thầy học đại học khoa tiếng Nga và  giảng dạy ở ĐHNN Hà nội. Sau 1975 sinh viên ở miền Nam cũng được đi du học. Ai học tiếng Nga thì học tại SG, còn các ngoại ngữ khác thì ra Thanh Xuân.  Thầy và một số thầy cô khác được điều động vào Nam và dạy bọn em. Thầy rất trầm tính, có vẻ khắc khổ. Bọn em chỉ biết "tiểu sử" của thầy qua các thầy cô khác. 




Khi lứa học trò như em chớm đến tuổi gìà thì ...bắt chước anh Tự Sướng mở 1 cái website, có ưu tiên kết nạp 2 thầy làm thành viên. Thế mà đã hơn 10 năm rồi. Thầy cũng giống các "kẻ sĩ Bắc Hà" ở vốn sống, kiến thức xã hội sâu sắc và "trình" viết rất đáng nể nên Website của bọn em lúc nào cũng đông khách...  

 


 


 



Từ: ThoaNP
09/11/2017 23:20:02

 


@Guest Tam: Tôi thấy tựa bài rất hay và hợp với nội dung bài thơ (và câu chuyện sau nó) "Anh chẳng gì, ngoài một trái tim đau". Trái tim anh đã đau, và anh cô đơn từ trước khi em đến. Em dường như cũng đã biết trước điều đó. Nhưng em vẫn đến, ... và đánh đu vào nỗi cô đơn anh.


 


 



Từ: Guest Tam
09/11/2017 12:45:12

 Anh chẳng CÒN gì, chỉ có trái tim đau. Hay là " Anh chẳng CÓ gì, chỉ có trái tim đau?" Tôi thích "còn" hơn là "có". Bởi vì trai tim đó đã trải qua niềm vui, nỗi đau , te tua roi nên chỉ còn lại trái tim, mà lại là trái tim đau, chẳng cần cho ai nữa.



Từ: Meomun
03/11/2017 21:50:10

 


@WF và các Guest: Cám ơn các bạn đã chia sẻ với MM về bài thơ buồn này.   


 


 



Từ: Guest ND
03/11/2017 15:24:25

4 câu đầu rất sâu sắc, có tính "Thiền". 



Từ: Meomun
01/11/2017 21:50:34

 


@WF: MM đồng ý với nhận định của bác về LQV. Từ thưở 15-17 tuổi, dường như đã có một người đàn ông trưởng thành trong tư duy của một cậu bé. LQV đã trăn trở, đã nghĩ suy và đã thấy một thực trạng xã hội như nó có, chứ không phải là những gì được màu mè và "lên gân". LQV  đa tài, vẽ được, viết thơ, viết truyện ngắn, viết kịch...và ông thành danh với kịch, nhưng thơ của ông mới thật là con người ông, trí tuệ, tình cảm của ông. 


Một vài đoạn trích thơ LQV về "thời đại ông đã sống":


"...Thành phố thời anh 17 tuổi 


Viển vông cay đắng u buồn. 

Đêm nay đi cùng em 
Những nén hương thắp dọc bờ Tam Bạc 
Đã bao mùa nước trôi bao người chết 
Thời gian như bà điên ngoài chợ Sắt 
Tóc trắng ôm hoa te tái mỉm cười 
Đám người bán máu xanh gầy 
Co ro chờ ngoài bệnh viện 
Những sự thật buồn cười mà khủng khiếp. 
Em tới làm gì, có phải đúng em không? 
Cảng đã rộng thêm những tàu mới những manh buồm. 
Con còng gió đã về với biển 
Hàng dương xanh loá mắt 
Chiếc dù mở đến mênh mông 
Màu da nâu lấp loáng không trung 
Vầng trán bàng hoàng xa thẳm 
Bỏ phường phố bỏ dòng sông anh tìm đến biển 
Dù muộn mằn dù tê dại bàn chân 
Trước mắt ta là khoảng vô cùng 
Mặt trời như cốc rượu nhớ mong 
Ta gửi lại muôn đời trên mỏm đá. 

Có lẽ nào em lìa anh lần nữa? 

Tàu chạy ngược chiều đêm, em thiếp ngủ 
Bánh sắt ầm ầm bão lốc lao đi 

Tàu lửa bay vụt sáng cánh đồng khuya 
Đất quằn quại, đá nghiến răng vỡ nát 
Đường ray bỏng rung lên đau đớn 

Nhưng con tàu đang chạy tới một vầng trăng."



Từ: Guest William Faulkner
01/11/2017 20:08:03



Cô đơn là bản chất của con người, cô đơn một mình hay cô đơn giữa mọi người cũng thế mà thôi, biết vậy thì lòng nhẹ nhõm. Con người có lúc thích hòa nhập, có lúc thích tự cân bằng. Cuộc đời mà mình sống là do mình lựa chọn, không tại ai cả...


Vũ sâu sắc và cháy bỏng, có ai như thế đâu, nên rất cô đơn.





Trang:  1 | 2 | 3 | 4 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 562 9482
387 2824
Hóa 881 9761
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7154
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s