KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Thứ ba 01 Tháng mười một. 2016

MÙA RỤNG LÁ




Tác giả: CucNT

MÙA RỤNG LÁ


Em trở lại rừng thu mùa rụng lá.
Dấu yêu xưa, tất cả đã phai mờ. 
Đường vắng lặng và trời u tịch quá
Một mình em trong tàn khốc gió lùa.

Gốc bạch dương, nơi anh từng nghịch tóc. 
Sao bây giờ, chỉ đơn độc mình em?
Em không khóc, sao mặt đầy nước mắt?
Anh nơi nào không lau mắt cho em?

Lá vàng rơi trên thảm cỏ dịu êm. 
Che lấp dấu chân mềm em đã bước. 
Anh tàn nhẫn, anh vô tình bội ước. 
Để mình em với xao xác lá vàng.

Để mình em với gió lạnh thu sang. 
Trong rừng rộng, trong màn đêm sâu thẳm.
Cuộc tình mình sao mà cay mà đắng. 
Anh đi tìm sâu lắng ở nơi đâu?

Anh cứ đi, sao chẳng chịu ngoái đầu?
Em đứng đợi chỉ sau anh mấy bước.
Anh đánh đổi thời trai, đi tìm niềm mơ ước.
Mặc em suốt một đời tê buốt với lá vàng rơi.

Tháng 10/2016
Cucnt


Người post: CucNT

Ngày đăng: 01-11-2016 13:01






Xem 1 - 9 của tổng số 9 Comments

Từ: CucNT
03/11/2016 15:55:02

Ôi! Thơ ai mà hay thế chị. Thật xúc động là người làm thơ bám sát những ý tứ trong thơ em mà lại "gẩy" lên được những điệu nhạc  nỉ non của hồn thi sỹ. Cảm ơn chị và bạn Kgu nào đó nha.



Từ: Guest Phạm Thị Ngọc Hoa Hóa 72
03/11/2016 11:57:51

Cúc ơi, chị gửi lên đây mấy câu thơ của bạn KGU nào đó nha!


Xin chớ trách mùa thu


Em ơi, xin chớ trách mùa thu


Mùa của sầu thương của giã từ


Nhưng chính trong lòng thu cũng nát


Vì tình thu đã chết thiên thu.


Em ơi, xin chớ trách lá rơi


Làm buốt tim ai tận cuối trời


Em có bao giờ nghe lá khóc


Khi cành níu lá khóc chia phôi.



Từ: CucNT
02/11/2016 13:40:28

 


Chị Thoa có lẽ là một trong những người trung thành với chợ Kgu nhất. Hình như ngày nào chị cũng vào thăm chợ và để lại cho nười bán những lời động viên thật nhiệt thành.


Để có thời gian, em chọn hình khác tahy thế nhé!


 


Anh Cơ ơi! Cái may ( hay rủi) của em Cúc là đến bây giờ vẫn còn "độc thân" nên tha hồ mà thả hồn tiếc nuối. Có nhiều người có thể cũng xao động với  cảnh xưa lắm đấy nhưng hiện tại đang vẹn toàn nên nào dám buông lời thở than.


Cảm ơn anh!


 


 



Từ: CucNT
02/11/2016 13:36:30

MM ơi! Lâu nay em bận quá nên không mang hàng ra cợ Kgu bán siêng như trước. Về lại Mondova sau 18 năm, bao nhiêu là cảm xúc chưa thể viết nên post lên đây bài thơ không ngờ lại được MM chào đón đầu tiên, vui quá. Mình giữ gìn và phát huy chợ kgu chị nhé!


 Hội trưởng dành thời gian com dài thế thì em phải viết tiếp thôi. Lời bình luận đúng là của hậu duệ Hoài Chân. Đọc thơ, "người ta" có thể chạnh  lòng một chút nhưng đọc thêm lời bình của hội trưởng thì "người ta" có sắt đá cũng thẫm thấu, để rồi mềm lòng quay lại chốn xưa mà tự trách mình đã một thời "bội bạc". Thơ, chỉ là cảm xúc tức thời lúc đó, của người viết, qua phân tích của Hội trưởng thì những người từng có tình yêu na ná như tác giả sẽ cảm thấy đó cũng là xúc cảm của mình. Tác phẩm văn học sống được hay không là nhờ những lời bình như thế đó. cảm ơn hội trưởng rất nhiều.


 



02/11/2016 09:21:56

 


 


 


Em Cúc ơi:
Lá  trút rơi nhiều


Đâu bởi tại mùa Thu


Bởi tại ai?


Ai bỏ đi


Đi xa lắc mịt mù


Không ngoảnh lại


Mà sao em


Mà sao em


Cứ đợi...!




 


 


 


 



Từ: ThoaNP
02/11/2016 08:19:31

Bài thơ hay quá! Lâu rồi mới lại được đọc thơ em Cúc. Những bài nào hờn trách người yêu của em cũng đều hay cả.


Nhưng đúng là ảnh thì hơi lỗi, phần như HT nói, phần còn lộ vết tay che ống kính của phone khi chụp(?). Nếu có ảnh chụp cảnh, không người, có khi phù hợp hơn nhỉ.



02/11/2016 00:58:10



Mùa lá rụng, mùa thu, có phải là mùa buồn ko? Lá rụng, những chiếc lá đã hết thời, đã hết vị trí trên cuộc sống, úa màu và rụng xuống đất. Buồn lắm chứ. Nó buồn và làm nền cho tâm trạng buồn của cô gái trong bài thơ.


Buồn vì tình yêu không còn nữa. Anh đã đi xa, đã bỏ em, đã ko còn hiện diện trong cuộc sống của em. Nhưng vẫn còn đó những kỷ niệm xưa, những gốc cây, những bãi lá vàng rụng đầy trên thảm cỏ. Em chẳng còn gì, ngoài những cơn gió lạnh mùa thu sang, với những cảm giác tê buốt, càng làm cho em buồn hơn, cô đơn hơn.


Bài thơ còn đậm lời trách móc với người yêu xưa, đã khiến nước mắt em cạn đi, đã khiến em chỉ nhận được cay đắng, đã làm lòng em tê tái. Anh bỏ đi, anh tìm niềm vui khác hay anh tìm những sự nghiệp lớn lao. Chỉ biết em ở lại “tê buốt với lá vàng rơi”.


Bài thơ quá buồn, buồn hơn cả mùa thu lá rụng, mùa thu gió lạnh, mùa thu trời âm u. Đọc bài thơ, người ta đâm sợ màu thu, dù nó có lá vàng đượm màu đến bao nhiêu đi nữa. Buồn đến mức có lẽ chẳng còn ai dám yêu nữa, vì biết đâu cái tình yêu của mình lại có cái kết buồn như trong bài thơ "Mùa lá rụng".


Tôi ko khen bức ảnh minh họa. Giá cô gái hướng nhìn xuống đất với một góc nghiêng nghiêng, và đượm buồn hơn thì mới phù hợp với nỗi buồn tê tái của cô gái trong bài thơ.


 



Từ: PhuongTT
01/11/2016 20:33:04

Thơ em Cúc rất hay và ảnh rất đẹp, nhưng buồn quá đi thôi, đầy trách móc. Chúc em hạnh phúc



Từ: Meomun
01/11/2016 20:18:19

Ui lâu lắm rồi chị mới lên KGU, thấy anh Ngọc gọi tên mới thò đầu ra, tình cờ lại gặp em Cúc, chắc cũng hưởng ứng lời hiệu triệu của anh Ngọc đây! Cúc và mọi người trở về Mol đúng mùa thu, tuyệt thế! Năm sau đi nữa không đây>



Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 562 9482
387 2824
Hóa 881 9761
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7154
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s