KGU Poetry
KGU Tạo bài viết  
Chọn
Thứ ba 12 Tháng hai. 2013

Đường lên Sơn Vĩ




Tác giả: Kim Thu

 

   

              
Tôi viết những dòng thơ này khi đọc TẾT NGHÈO TRÊN ĐỈNH
 SƠN-VĨ.  Khóc cho những người nghèo mơ một cái Tết nghèo.
  Không đâu nghèo khổ hơn gầm trời này. Như những đêm dài trung  cổ.


                  ĐƯỜNG LÊN SƠN-VĨ

                  Mèo Vạc xa xôi quá
                  Cổng trời trong mây bay
                  Đá tai mèo dựng đứng
                  Sơn-Vĩ, ai có hay.

                  Chiều đông giáp Tết rồi
                  Lòng xao xuyến, bồi hồi
                  Mong nếp thơm, cơm mới
                  Sơn Vĩ ơi, mù khơi.

                  Bao bé thơ manh áo
                  Chân không dép, trụi trần
                  Hàm răng đánh lập cập
                  Sơn-Vĩ ơi, tủi thầm.

                  Buốt giá đêm đông xa
                  Vàng A Lử không nhà
                  Con, một bầy thơ dại
                  Sơn Vĩ ! Đau lòng ta.

                  Người nghèo nhiều trong bản
                  Như lá trải rừng thu
                  Mong ước đẫm sương mù
                  Sơn Vĩ, mơ ngày Tết.

                  Có ai xuyên mây qua Mèo Vạc
                  Đạp đá tai mèo, nghe gió than
                  Rét, lạnh đặc sản nơi thâm cốc
                  Sơn Vĩ, chiều nay, nước mắt tràn.

Cologne, Mồng Một Tết Quý Tỵ 2013


Người post: TuyetHA

Ngày đăng: 12-02-2013 16:04






Xem 11 - 16 của tổng số 16 Comments


<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Từ: Guest Kim Thu
13/02/2013 00:21:19

Vâng, một câu nói hoàn toàn chính xác. Cảm ơn PHNghị ! Bài viết này vào dịp Tết năm 2009. Ba năm qua rồi, không biết cái làng Sơn Vĩ với 452 hộ nghèo đói, con số này đã tụt xuống chưa? Tiền trợ cấp có đến được tận tay đồng bào trong bản không? Chị gái mình, những năm trước cũng trong đoàn của Bộ Y tế, mang quà và tiền tặng cho đồng bào tỉnh Hà giang. Đồng bào cứ thấy xe lên là mừng, là khóc. Rất thương tâm.



Từ: NghiPH
12/02/2013 23:56:17

Nếu người ta không lãng phí vào những dự án làm nghèo đất nước thì người dân ở những vùng như Sơn Vĩ chắc chắn đã khá hơn.



Từ: HienVC
12/02/2013 22:55:28

Miền núi, người nghèo đi kèm với đói và rét. Ấn tượng này luôn ám ảnh theo tôi trong suốt những năm tháng công tác. Tôi đã nhiều lần cố gắng làm thêm cho được một chút gì đó góp phần nhỏ nhoi nhằm khắc phục đói nghèo lạc hậu ở miền núi nơi tôi đã sinh ra và lớn lên nhưng nhiều khi đành bất lực vì những lý do trở ngại mà suy nghĩ thông thường không thể nào tưởng tượng ra nổi.


Rất đáng buồn là điều đó đã, đang và sẽ còn tiếp tục xảy ra.


Cảm ơn Thu đã viết ra những dòng thơ đồng cảm với vùng cao Bắc Bộ



Từ: Guest Kim Thu
12/02/2013 22:54:43

Sơn Vĩ là một làng nằm cách trung tâm huyện Mèo Vạc 50 km. Thời tiết rất khắc nghiệt, mùa hạ cũng lạnh và mùa đông có băng tuyết là chuyện bình thường. Đất đai để trồng trọt không có, toàn núi đá tai mèo, nước nôi khan hiếm, không cây gì sống nổi. Cái đói, cái nghèo nó lại cứ song hành với cảnh đông con. Các cháu bé ăn mặc thật thảm thương:


Trong cái tết giá buốt của người Sơn Vĩ, tôi đã thấy biết bao nhiêu em bé cởi truồng tím tái, nện chân trần trên đá nhọn. Gió từ đỉnh núi Sơn Vĩ trút xuống ngã ba đường, nơi có những đứa trẻ mắt tròn xoe nhìn người lạ, tay chân run lẩy bẩy, hai hàm răng đánh vào nhau lập cập...  Những hình ảnh ấy cùng tiếng gió rít, cào cấu tâm can một người đến từ thành phố phồn hoa, quen sống trong lụa là, êm ấm như tôi. Tôi cầm tay Vàng A Lử dẫn đi mua gạo, cho con Lử 4 kg thịt lợn, quần áo, bánh kẹo và tiền. Lử khóc òa vì sung sướng. Nước mắt của người đàn ông khó nhọc lăn trên gò má, làm người trong cuộc quặn lòng....


Toàn xã có 452 hộ thuộc diện nghèo đói, có trong danh sách được trợ cấp. Mà chiều 28 Tết, món tiền trợ cấp còm cõi ấy mới đến tay đồng bào trong bản. Một cái Tết nghèo, cho những người nghèo. Mơ một cái Tết với vài ký gạo và cân thịt lợn... Thật đau lòng !



Từ: CucNT
12/02/2013 21:14:47

Cảm ơn chị Thu và chị Lý đã có tấm lòng từ bi cảm thương những người con đất Việt sinh sống nơi núi rừng Sơn Vĩ đói nghèo. Giang sơn thì gấm vóc mà cuộc sống người dân khổ quá! Những vần thơ được viết ra từ tấm lòng chị Thu và chị Lý làm cho ai đọc cũng rưng rưng xúc cảm!



Từ: LyTM
12/02/2013 18:38:54

Chị Kim Thu lại thả tâm hồn mình với cái Tết của người nghèo vùng cao! quả ai đã lên đó không thể không bùi ngùi và thấy đời chưa tròn, chưa đẹp,... vẫn bị u uẩn trong lòng ngay cả khi có chuyện vui! Cái lạnh giá, lạc hậu, gian khổ và cái nghèo chắc vẫn còn là đặc sản ở đây lâu, cứ yêu quý vùng cao nên chậm chân ở đây mãi, hành người dân mãi, bao giờ cái ấm no, hạnh phúc,... mới đồng hành với bà con đây?


Mèo Vạc heo hút gió,


Sơn Vĩ, tai mèo đan


bao nhiêu thời, cửa ngõ


cứ chìm vào lầm than!


 


Một vùng cao Tổ quốc,


giầu tài nguyên, rừng xanh


nghèo lại quen, lạ lắm,


cùng cốc, gió vẫn than!


 


Heo hút đựng vực tràn


muôn ngàn đời gian khổ


treo lửng lơ, vách thang


Hỏi, bao giờ hân hoan?




<< Đầu tiên  < Trước đó | Trang:  1 | 2 |

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s