KGU News >>Người KGU >>Chúng ta
KGU Tạo bài viết  
Thứ tư 30 Tháng năm 2012

HAI MƯƠI PHÚT CỦA LÍNH




Tác giả: MinhCK

VỢ CHỒNG NGƯỜI CHIẾN SỸ - THI SỸ

 

Đắn đo mãi tôi mới chọn cái tên đầu bài viết của mình như vậy có lẽ đúng và sát với thực tế hơn. Nó cũng có một cái gì đó hơi giống với bài thơ của em Huyền, nhưng thôi; có lẽ em Huyền cũng thông cảm không cho là tôi “đạo” đầu đề của em.

Tôi gặp lại anh, chị giữa một hôm trời rất đẹp sau những ngày mưa dài, trên đường đi công tác Phú Thọ. Chúng tôi đã có dịp ghé qua thăm anh chị một cách chớp nhoáng tại nhà riêng ở thành phố ngã ba sông. Vẫn gian nhà tập thể số 30 nhỏ nhắn, xinh xắn, đơn sơ ấy. Vẫn ngõ nhỏ 55 trên con phố nhỏ Trần Phú của miền đất Việt Trì trung du ấy, nhưng sao hôm nay tôi cảm thấy nó rạo rực trong lòng đến kỳ lạ. Đoàn công tác của chúng tôi có ba người, không ai học KGU cả, nhưng nói đến cái tập thể tuyệt vời đó thì cả ba người đều biết khá tường tận. Chúng tôi đến thăm anh chị như những người yêu nước Nga (cả ba chúng tôi đều học Nga về), như những người bạn và như những người đồng đội – những người lính làm kỹ thuật giống anh trước đây. Những người chiến sỹ trên mặt trận KHCN.

Xe chúng tôi đỗ ngay trước cửa. Tôi gọi cửa mãi không được, đành mạnh dạn đẩy cửa vào, hóa ra cửa không khóa (ở HN mà không khóa thế này có ngày mất hết). Tôi đi thẳng vào trong, vừa đi vừa gọi bắt gặp anh Tuấn đang “lọ mọ” ngồi một mình chữa cái đèn hỏng. Anh vui vẻ bắt tay tôi và một lời trách nhẹ nhàng:

- Sao hồi nẫy gọi trong điện thoại lại nói là đang ở Hà Nội.

Tôi vội thanh minh:

- Bọn tôi đi công tác ghé qua thăm anh chị thôi, vả lại sợ anh chị lại mất công chuẩn bị đón tiếp vì ở chơi được ít quá nên đành phải nói dối vậy. Lời nói dối ngọt ngào và dễ chịu mà.

Chị ở bên hàng xóm bây giờ mới quay về mở cửa vào và mời cả đoàn ngồi uống nước như tiếp đón những người lính đi xa về nhà vậy.

 

                                    Trong nhà Tuấn-Lý

Chị vẫn thế, nhỏ nhắn, nhẹ nhàng, đôn hậu và bình thường như những người vợ, người mẹ, người chị của một vùng quê yên bình và ấm áp nào đó. Anh ngồi nói chuyện với chúng tôi vẫn yêu đời, vẫn ung dung tự tại vẫn nụ cười trên môi, với bộ mặt tươi roi rói đầy vẻ lạc quan, mến khách. Người nào mới gặp lần đầu chắc không thể nào nghĩ anh đã bị hỏng cả hai con mắt.

 

                                                Bốn người lính

Hôm nay đến với anh là những người lính, giá mà anh nhìn thấy anh sẽ thấy là cả ba chúng tôi đều mặc Quân phục. Nhưng anh vẫn cảm nhận được qua lời giới thiệu của tôi. Tôi muốn anh gần hơn nên đã cầm tay anh đặt lên bờ vai để anh thấy những đôi quân hàm mà một thời anh đã mặc trên người và mang trách nhiệm đào tạo những con người bảo vệ vùng trời của Tổ Quốc, chúng tôi cùng anh nhắc lại câu nói của Bác;” Không để Tổ Quốc bị bất ngờ vì các tình huống trên không…”

 

                Nhắc lại kỷ niệm một thời trong Quân ngũ

Chúng tôi nhắc lại kỷ niệm của một thời trong Quân ngũ của anh. Anh vẫn say sưa kể, còn chị thì tiếp nước cho chúng tôi để bù lại những mệt nhọc qua một quãng đường xa. Tôi giới thiệu với mọi người trong đoàn về anh và định yêu cầu anh đọc cho nghe một số bài thơ mà anh tâm đắc nhất. Tôi chắc trí nhớ của anh vẫn tuyệt vời như xưa. Nhưng thời gian có hạn, chúng tôi lại phải lên đường. Chị mang bia ra, chúng tôi cùng anh chị ngồi nói chuyện, uống bia xong và phải xin phép lên đường tiếp tục cuộc hành trình. Chúng tôi chụp ảnh với anh chị ở ngoài hiên nhà. Ngôi nhà của anh chị đang sửa, hình như nâng cao thêm một tầng nữa thì phải. 

 

Gần 20 phút thăm nhà anh, chị Tuấn Lý đã để lại trong tôi và các đồng đội nhiều suy nghĩ về anh – một người lính, về chị một người vợ lính, vợ một thi sỹ. Lên xe rồi một ý nghĩ vui vui, ngồ ngộ chợt đến, không nhớ là ai đã có hai câu thơ: Muốn cho Trộm khỏi đến nhà, hãy đề trước cửa đây là nhà thơ. Biết thế lúc nẫy đọc tặng vợ chồng Tuấn Lý hai câu này cho thêm phần rôm rả.

 


Người post: MinhCK

Ngày đăng: 30-05-2012 21:09






Xem 1 - 10 của tổng số 22 Comments


Trang:  1 | 2 | 3 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: ThanhLK
19/06/2012 02:45:36

Đọc đoạn cuối bài của anh Kỳ Minh em rất thích. VLC nên em thử chuyển nó thành văn vần cho dễ nhớ nhé:


Hai mươi phút thăm nhà anh chị


Để lại nhiều suy nghĩ về anh


Một người lính và vợ người thi sĩ


Tổ ấm này trộm nghĩ Bến của nhà thơ.


Hi hi. Từ “trộm” có hai nghĩa đấy nhé.



Từ: LyTM
13/06/2012 09:29:50

Chị Đỗ Thị Lý  đã com một bài rất tình cảm, hồn nhiên, mộc mạc mà đầy ý thơ! thật giống chị đấy! viết nhiều đi nhé chị! bên cạnh Đệ nhất lục bát thơ cũng là một nửa mình mà!


Đọc đến câu Bác dạy, tôi lại chợt nghĩ, sao câu ấy thể hiện chất lính thế! chưa đến 1 giây đã là một huyền thoại- vì không được để Tổ quốc bị bất ngờ! Nhất là vùng trời nơi có điều kiện có thể bất ngờ xuất hiện địch! một mong ước viết mấy dòng về lính, dù hơi Bút tre!


"Không để Tổ quốc bị bất ngờ!...''


bao bọc lại bến bờ da diết,


Biển, trời,... một màu quê Việt


Mãi bình yên với tha thiết màu xanh!


 


Màu áo thân thương, khúc quân hành,...


Mũ đính sao, mắt sáng long lanh,


anh giữ, xanh màu đất mẹ


và tiếng trẻ thơ, khe khẽ học bài,...


 


Canh bình yên biển rộng, sông dài,


cánh đồng lúa, đòng đòng đang trổ,


con tàu vỗ sóng, ra khơi,


én bạc luồn mây, làm vơi lo lắng,...


 


Mặt trời lên, cây đời bình lặng


ôi tự do, hạnh phúc vô biên...


Lính mà em- ở muôn miền


không bất ngờ, Tổ quốc yên- có lính!



Từ: TuanDK
06/06/2012 20:19:37

      Những người lính một thời từng học nói tiếng Nga   


      Nhân chuyến công tác xa dừng chân ghé vào thăm bạn.


      Họ chào nhau là những bàn tay xiết chặt


      Hồ hởi, chân tình trong ánh mắt vui tươi


      Chén nước chè xanh sóng sánh tình người


      Giọng nói hân hoan và nụ cười rất lính


      Hai mươi phút trôi mau, một thoáng thôi- chút đỉnh


      Tạm biệt lên đường hẹn gặp lại lần sau.


      Đâu phải trải qua chiến trận thương đau


      Vẫn cứ nặng lòng thương yêu đến vậy!


      Vẫn thân thiết chân tình thế đấy


      Bởi giản dị một điều: Họ là LÍNH, vậy thôi!


  Anh MinhCK ơi! Anh nói:"thương anh Tuấn quá!" qua điện thoại làm em rất xúc động. Em đã cố gắng viết mấy câu thơ còm. này để tỏ lòng cảm ơn anh và những người lính mới lần đầu gặp mặt. Em: LýĐT



Từ: Meomun
05/06/2012 08:32:40



Kính chuyển Đại tá Kỳ Minh còm của anh Tấn Định

Vào KGU tìm lại bài của Period-Minh mãi không thấy, bụng cứ lo lo hay có gì vi phạm "bí mật cun xự" nên bị gỡ xuống?! Lại thấy có cái tít bài rất cuốn hút: - HAI MƯƠI PHÚT CỦA LÍNH, chắc là bài mới, bấm phát thử coi. Té ra vẫn bài viết ấy, thế mà khi được mang cái tên mới thấy hấp dẫn hẳn lên và cũng nói lên được nhiều điều.

Tôi có cái may mắn là được đọc bài viết này lúc nó còn là bản thảo, và cũng dày công lắm tôi mới sửa được đến ba lỗi chính tả: Một tên riêng quên viết hoa và bổ sung hai dấu phẩy! Tôi cũng đã chuẩn bị sẵn một chiếc còm xinh xinh nhưng rồi đọc lại, thấy rõ là không nói lên được ý mình muốn nói nên lại thôi. Và mỗi lần vào đọc còm của mọi người, tôi lại nhầm tưởng mình là người trong cuộc, là người đi cùng đoàn công tác của Ngài Đại tá, và cùng ghé thăm nhà hai bạn Tuấn-Lý. Nhưng sao lại không thấy mình trong ảnh nhỉ? Hay mình là người chụp? Thôi đúng rồi, vì mình là lính!

Là lính thì chính xác rồi, nhưng đôi lúc cũng lại nhầm mình là vưpusnhic KGU, thế mới kinh! Cũng chẳng có gì là lạ, bởi vì toàn bài viết toát lên một phong cách lính, một tình cảm của lính. Còn tất cả nội dung lời bình của các Còm-sĩ đều thấm đẫm tình người KGU! Tất cả đều hòa quyện làm một, khiến ai lạc bước vào đây đều ngỡ mình là lính, và cứ tưởng mình là dân KGU vậy!


Là lính nhưng vì có tuổi nên rất hay xúc động, cứ đọc đến đoạn CKM cầm tay Tuấn đặt lên cầu vai của mình, rồi hình dung ra hình ảnh Tuấn dùng bàn tay xoa xoa lên đó, còn mấy ngón tay lại mân mê bốn ngôi sao mạ bạc, lòng lại thấy rưng rưng...

Tấn Định





Từ: KhanhT
04/06/2012 21:02:09

Thế là ông Minh bị cưa đổ rồi, ý kiến các phụ nữ mà, nhưng quả đúng là tên mới hay thiệt, đúng tình đúng nghĩa.



Từ: MinhCK
04/06/2012 14:58:09

@)  Cám ơn em Lý có hai bài thơ quá hay, anh không dám so sánh với lịch sử nước nhà, nhưng tình cảm của bọn anh với đồng đội chẳng may bị thương tật thì phải nói là không thể nào so sánh nổi. Đó là tình nghĩa, tình bạn, tình đồng đội trời ban đấy mà. Ơi cuộc sống có phút giây như thế/ Điểm cho đời sắc thắm ngát hương xuân. Trong cả hai bài thơ của em các câu kết lúc nào cũng làm anh lâng lăng khó tả.


@) Ba chai ợi, cái tên mới không phải của anh mà là của em Vinh đấy chứ. Người được cám ơn đầu tiên phải là em Vinh, sau đấy đến em Lý. Cũng nhờ mọi người nên mới có cái tên hay.



Từ: LyTM
04/06/2012 09:30:14

Đôi khi lịch sử nước nhà,


cũng chỉ giây phút làm ra thế thời!


Hai mươi phút đọng trong tôi


tình người đồng đội một thời mũ sao,...


Mỗi giây mỗi phút dạt dào


chủ cười, khách nói, mời chào rổn rang,...


Chén trà thơm đãi bạn vàng


phút giây tình nghĩa, trời ban đấy mà!



Từ: 3Chai
03/06/2012 11:25:58

Khà khà. Nhà bác có cái tên mới hay quá, em chúc mừng!



Từ: LyTM
02/06/2012 19:02:32

Anh Minh đổi tên bài đi như chị Vinh nêu cho phù hợp với nội dung! rất lính! rất nhanh! tác chiến đột ngột! rất Người! Em với mấy chị, mấy bạn đã đặt lịch rồi mà còn chưa làm được.


Lính thăm lính đâu phút giây ngẫu hứng


mà do tình đồng đội đã gọi nhau!


Câu chuyện cầu vai và những ngôi sao,...


nghe rất lính mà chứa chan tình nghĩa,...


Ôi cuộc sống, có phút giây như thế


điểm cho đời sắc thắm, ngát hương xuân!


 



Từ: MinhCK
02/06/2012 10:31:17

"20 PHÚT CỦA LÍNH" cái đầu đề hay quá phải không Vinh. Nhưng đã lên trang rồi, thôi cứ để như vậy Vinh nhé. Tối qua chị Lý lại gọi điện nói rất lâu với vợ mình và sau đó với mình. Lý cứ trách mãi sao không báo trước để còn chuẩn bị. Ít nhất là đun nước pha trà và thay bộ quần áo mới..... Nhưng Lính mà. Họ đến với nhau đầy ắp tình cảm, đầy ắp yêu thương và rất "Lính" như mọi người vẫn thường nói thế.


    Chiều qua từ Thung Nai về lại được Thắng (t/p Hồ Chí Minh), Cúc, Uyển, Phư hỏi thăm và mọi người nói đang tụ tập nhau vui vẻ và vừa nhắc tới "20 PHÚT CỦA LÍNH" làm mình cảm động quá. Nhiều lúc tiếp nhận tình cảm của các bạn làm mình thấy như mình đã từng học KGU, đã từng sống những năm tuổi trẻ không quên ở một "THÀNH PHỐ TRẮNG" như thế....Các bạn ơi! lúc nào và ở đâu tôi cũng yêu mến các bạn. Cám ơn các bạn KGU t/p HCM. hẹn có ngày gặp nhau trong đó.




Trang:  1 | 2 | 3 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 562 9482
387 2824
Hóa 881 9761
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7154
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s