KGU Tạo bài viết  
Chủ nhật 02 Tháng sáu. 2013

ĐỒNG ĐỘI TÔI




Tác giả: MinhCK

ĐỒNG ĐỘI TÔI 

 

            Chúng tôi gặp nhau tình cờ trong một lần “DU XUÂN” của các học sinh KGU một thời tại Liên Xô. Nhìn tác phong từ xa đã biết đấy là dân trường Trỗi. Khi tìm hiểu kỹ thì cũng lại rất tình cớ nữa bốn đứa chúng tôi đại diện cho 4 khóa của trường Trỗi một thời. Chu Kỳ Minh khóa 2; Trần Bắc Hải khóa 5, Nguyễn Hoàng Anh khóa 6, Nguyễn Thu Hồng khóa 7. Với tư cách là anh cả tôi đã gọi tất cả mọi người chụp ảnh kỷ niệm để dánh dấu một sự tình cờ gặp nhau tại phương Nam này. Có lẽ cũng phải lý giải nguyên nhân cuộc gặp này một chút chứ nhỉ.

 

             Tôi và Hoàng Anh là “con rể” của hội các sinh viên trường tổng hợp Kishinhop Molđavia, còn Bắc Hải và Thu Hồng là hai cựu sinh viên của trường KGU đó. Chúng tôi gặp nhau như những đồng đội trong cùng một chiến hào, đâu đó để cùng nhau nhắc lại những kỷ niệm của một thời dưới mái trường Thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi. Mái trường trong khói lửa của cuộc chiến đấu chống Mỹ đã sinh ra chúng tôi.

 

Cựu học sinh trường TSQ Nguyễn Văn Trỗi

 

 Cả bốn đứa chúng tôi sau khi ra khỏi trường Trỗi người thì học đại học trong môi trường Quân đội ngay như tôi và Hoàng Anh. Một thằng học kỹ thuật Quân sự, một thằng học Đại học Quân y. Còn Bắc Hải và Thu Hồng sau khi tốt nghiệp tại KGU cũng về phục vụ trong Quân đội. Một người ở Học viện Quân y và một người ở nhà máy Z181 của Tổng cục CNQP. Điều đó chứng tỏ rằng, chúng tôi đã đi theo tiếng gọi của truyền thống gia đình và hoàn thành đúng lời thề đầu tiên trong 10 lời thề của học viên trường thiếu sinh quân Nguyễn Văn Trỗi – “Điều 1: Phấn đấu trở thành người Quân nhân cách mạng…”.

 

Chúng tôi cùng nhau ôn lại kỷ niệm của những năm tháng đã qua trong quãng đời binh nghiệp.

 

 Hoàng Anh nói: ” Sau khi tốt nghiệp lớp 10 em lên đường nhập ngũ và được đưa về học tại trường Đại học Quân y. Ở trường, chúng em được rèn luyện như những người lính thực thụ. Ngoài bài vở chuyên môn khủng khiếp của ngành y, Cũng hành quân, sử dụng vũ khí, tập chiến thuật quân y, cũng tăng gia nuôi lợn trồng rau, kiếm củi … chẳng khác gì mấy như những năm sơ tán trong trường Trỗi tại Đại Từ Thái Nguyên. Cứ tưởng sáu năm học trong trường trôi qua cũng nhẹ nhàng, nhưng thực ra không như thế. Năm 1977 chiến tranh biên giới Tây – Nam nổ ra chúng em được điều động đi phục vụ chiến trường Camphuchia. Lại một bên túi thuốc, một ba lô và trên vai một khẩu súng AK cũng vất vả mưa nắng lúc đói lúc no, cũng chịu những trận tập kích pháo kích của quân Polpot chẳng khác lính chiến, bôn ba khắp trên các vùng đất Campuchia. Rồi Trời cũng thương anh ạ. Cuối năm 1978 nhà trường cũng gọi tụi em về thi tốt nghiệp. Thế là sáu năm học đã trở thành bẩy năm và thời gian cũng nhanh chóng qua đi. Sau khi ra trường bọn em thành bác sĩ quân y với quân hàm thiếu úy trên vai và cho đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi mấy câu thơ hồi ấy ông thầy chính trị trích lục ở đâu không rõ để chê những người có hoài bão lệch lạc:

 

 Sáu năm một gạch, một sao

Một chiếc bát sắt dắt vào bên hông

Một cô vợ đẹp má hồng

Một gian nhà nhỏ giữa lòng Thủ đô

 

 Sáu năm 49 lần thi

Một lần tốt nghiệp còn gì là xuân

 

 Đúng là em đã có gần được cả những điều đó. Số phận đã giành cho em một cô gái không những má hồng mà còn có mái tóc dài thật óng mượt, thướt tha (HA tâm sự), đó là cô bạn gái học cùng trường từ lớp 4, cùng lớp 10 thời phổ thông, cùng khu Nam Đồng với em. Cô “hàng xóm” nhà em sau sáu năm học ở Kishinhop KGU về vẫn chẳng yêu ai (mặc dù nghe nói cũng có nhiều người săn đón, em vẫn đùa chắc mình là người thứ 41). “Cô bé nhà bên nhìn em cười khúc khích” hay bị chiếu gương trêu chọc ngày nào bây giờ đã trở thành vợ em - một cặp đôi gần như là hoàn hảo... Có lẽ như thế cũng đã là nhiều. Nhưng hạnh phúc nhất và nhiều hơn hết  đó là chúng em đã trở thành ông bà nội của hai đứa cháu “cu – cu”.

 

 Nói tới một người mà lúc nào cũng đau đáu với Trường Sa, với những động đội một thời đã ngã xuống vì độc lập tự do của đất nước này thì không ai khác, chỉ có thể là BACHAI. Tên là như thế, nhưng hắn có uống được đâu, một chai còn không xong nói gì đến ba chai. Tôi biết hắn lần đầu qua vợ tôi, lần sau qua thằng em rể trong HVQY. Nhưng cả hai lần đều trên phone, còn lần này thì chính tôi đã được gặp và nói chuyện trực tiếp với hắn thông qua cuộc du xuân tại Tp. HCM. Giữa ngoài đời và trong tiềm  thức, suy nghĩ của tôi thì hắn khác nhiều quá. Chỉ có giọng nói thì vẫn không lẫn vào đâu được. Với hắn đã định làm cái gì thì chú tâm đổ công sức và trí tuệ vào để làm cho bằng được. Tôi còn nhớ lần đoàn “Người KGU” triển khai đi ủng hộ các chị TNXP tại Hà Tĩnh, hắn đã theo sát đoàn từ khi bắt đầu khởi hành đến khi kết thúc bằng điện thoại từ Úc gọi về. Trên đường đi còn giới thiệu thêm Thúc Minh - một người bạn Trỗi nữa tại Vinh, để tham gia đoàn cho thêm phần vui vẻ.

 

 Hắn ở xa quê, nhưng năm nào hắn cũng về nước, ít thì một lần, nhiều thì cũng phải hai trở lên. Cuộc sống nơi đất khách quê người đã tạo cho hắn một tình thương đồng loại thiết tha, đầy ắp những cảm xúc thăng hoa. Để làm được tất cả những công việc lớn lao trong cuộc đời, bên hắn luôn có một người vợ tuyệt vời và những đứa con thành đạt. Nhiều khi tôi cứ hình dung ra hắn với cây đàn ghi ta trong tay, kề bên là người vợ luôn dành cho hắn sự chăm sóc, cảm thông, đầy ắp  yêu thương thì đương nhiên sẽ sản sinh ra rất nhiều các ca khúc hay, trong đó có ca khúc “chuyện tình đêm sao” làm rung động nhiều người KGU, ai đã từng nghe đều thích thú và cảm thấy  mình là một nhân vật trong đó vậy. Tôi rất mê ca khúc này mặc dù chẳng có được một chuyện tình gì ở đấy cả . Cả ca từ và giai điệu đều thấm đậm tình người, đều mang dáng dấp của những năm tháng không thể nào quên dưới mái trường KGU thân yêu của các bạn. Có lẽ vì tôi rất yêu quí người viết lời (HL & KT) và thương mến, trân trọng cả người viết nhạc nữa. Tất cả  đã làm nên một ca khúc tuyệt vời … không biết vì sao em nói nhiều thế / anh chỉ lặng nghe cứ cười hoài…Ngượng ngùng thoáng nụ cười/ ta đi giữa trời sao… Cách đây ít lâu tôi có may mắn được gặp người đã phối khí cho bài hát này, người nhạc sỹ ấy đã tỏ lời khen ngợi tác giả phần nhạc của bài hát. Điều đó làm tôi cũng được thơm lây cái danh của BACHAI và cảm thấy có chút gì đấy tự hào. Ai chưa nghe cũng nên nghe bài này đi nhé. Bạn sẽ thấy mình ở trong đó của những năm tháng đi học và của tình yêu thủa sinh viên.

 

 Người con gái duy nhất trong nhóm “Trỗi” của chúng tôi là Thu Hồng. Em vẫn mang đúng bản tính sôi nổi, nhiệt tình của một học sinh trường Trỗi, nhưng lại rất đằm thắm dịu dàng của Masa, hay Kachiusa… nào đó - một характер русский và rất Nga. Các bạn nhìn trong ảnh xem, tay chống nạnh, rất ngang, rất Trỗi, nhưng khi tiếp xúc thì lại rất nhẹ nhàng, nhiệt tình, dễ thương, dễ gần. Tôi còn nhớ sau du xuân mấy ngày, em nói: “anh, chị ơi! Em mời anh chị đi dancing với bọn em tại CLB Lao Động trên đường…gì đấy (tôi quên mất rồi). Thế là lần đầu tiên tôi thấy cách nhẩy, bước nhẩy của các vũ công Sài Gòn và đúng hôm đó tôi mới thấy em nhẹ nhàng, uyển chuyển làm sao trong từng bước đi của điệu rumba, valse, mạnh mẽ của điệu cha cha cha và bốc lửa, nhiệt tình trong điệu tango Achentina…Đúng như phong cách của em biểu diễn văn nghệ thời trường Trỗi khi em học lớp 5, còn bọn tôi lớp 10.

 

 Thu Hồng trong ký ức của tôi là cô bé tóc ngắn ngang vai, hát hay, múa giỏi, từ nhỏ đã ánh lên sự thông minh và một nghị lực trong đôi mắt sáng. Sau này tôi gặp lại con người đó trong truyện ký Bụi trong nắng một người phụ nữ, một người vợ, một người mẹ đầy trách nhiệm, nghị lực, vượt lên tất cả những sóng gió, những mất mát của cuộc đời để sống và yêu thương. Ai đã từng trải qua những năm tháng chăm sóc người ốm mới thống hiểu tất cả những gì Thu Hồng đã làm và đã chịu đựng.

 

 Cuối cùng của bài viết là cái thằng “tôi” một chữ viết thường như muôn ngàn chữ viết khác trong cuộc sống đang sôi động, đang vận động trong vũ trụ rất nhiều thay đổi hôm nay. Tôi đã học 6 năm tại một trường Quân sự của Quân đội Liên Xô. Lúc rời nhà ra đi cũng chưa kịp có cô bé nhà bên nào để mà nhắn lại Жди меня и я вернусь.

 

 Thủa ấy tôi vẫn còn đi học

Thành phố này không một bóng mỹ nhân

Lũ chúng tôi hóa thành “sư” cả

Biết khi nào mới trở lại làm dân

 

 Đến khi kịp làm “dân” thì đã trở thành con rể của hội KGU rồi. Các bạn có lẽ cũng đã biết tôi trong những trang viết “Nói về những người bạn”, những bài thơ, những mẩu chuyện cười, những cuộc du xuân và với các bài hát Nga.Với tôi trường Trỗi là một phần của trái tim nhiệt tình năng động. Nước Nga là lòng yêu thương và nghị lực cho trái tim tôi đập mãi cùng thời gian.

 

 Tôi giống Hoàng Anh chỉ là con rể của KGU, nhưng với người KGU chúng tôi luôn sống và chơi hết mình, tham gia nhiệt tình các hoạt động của hội, luôn rất muốn chan hòa với mọi người, tất cả là vì cái tập thể đáng yêu và đáng quí này của các bạn của chúng ta và của tôi.

 


Người post: MinhCK

Ngày đăng: 02-06-2013 20:08






Xem 1 - 10 của tổng số 22 Comments


Trang:  1 | 2 | 3 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Từ: Guest Kỳ Minh
07/06/2013 17:23:06

Tác giả rất bất ngờ với bài com của ThuTT. Bất ngờ nữa là lần du lịch Cát Tiên đó lại còn một em Trỗi K8 nữa mà mình không biết. Rất xin lỗi em Hoa trong chuyện này. Nếu không biết thì không có lỗi đúng không Hoa ơi. Đề nghị của ThuTT rất đúng và hợp lý. Thực tình mà nói khi viết bài này tôi còn có một ý định nữa là thay mặt anh chị em K2 đóng góp một bài viết cho "SINH RA TRONG KHÓI LỬA Tập 4" của các cựu TSQ NVT sẽ được xuất bản vào năm sau. Bây giờ kết hợp với bài com của ThuTT nữa thì sẽ rất hay đấy. Thu gửi đi anh đồng ý cả hai tay đấy.



Từ: ThuTT
07/06/2013 15:02:43

@Chị Tuyết: Chị Tuyết ơi, tấm ảnh của chị chưa "hoàn hảo" đâu nhé. Trong ảnh còn thiếu một Trỗi - KGU nữa là Thanh Hoa, hôm ấy cũng có mặt ở Nam Cát tiên. Thanh Hoa là Trỗi K8 ( vừa đủ từ K1 đến K8 nhé) và dự bị KGU năm 1974-1975.


Em cám ơn anh MinhCK vì đã có bài này. Chẳng là bọn em còn có "món nợ" là viết một bài về Hậu hậu Du xuân của Trỗi -KGU Thu Hồng chu du mấy nước châu Âu. Cuộc Hậu Du xuân châu Âu của Thu Hồng là một bằng chứng rất "mạnh" để chứng minh thêm cho những điều anh Minh viết trong Đồng đội tôi đó là tình cảm, sự chu đáo và hết lòng vì bạn bè của những người bạn Trỗi. Chuyến Hậu Du xuân của Thu Hồng bắt đầu bằng cuộc tiếp đón của bạn Huỳnh Minh Chính (K7 - Dự bị KGU năm 72 cùng ThuTT và Thu Hồng) tại Hà lan. Bạn Chính hiện đang là Đại sứ của Việt nam tại Hà lan. Mặc dù rất bận rộn nhưng bạn đã dành trọn ngày để đưa hai bạn nữ đi thăm thành phố Den Haag và Công viên hoa Tulip Kokenhof. Rời Hà lan Thu TT và Thu Hồng thẳng tiến sang Đức đến tá túc nhà bạn Thanh Hoa (Trỗi K8- Dự bị KGU 1974). Thời gian thăm Hà lan ngắn ngủi không nói đựoc chuyện nhiều nhưng tại nhà bạn Hoa thì ba bạn mở hết khả năng để "buôn" . Và quả thực là các bạn Hoa-Hồng đã luôn chuyển đề tài từ KGU sang Trỗi một cách rất tự nhiên. Sau đó Thu TT và Thu Hồng đi tiếp sang Budapest vì ThuTT có hội nghị ở đó. Tại Budapest không có KGU nào, nên Thu đã liên hệ với một người bạn là cựu cán bộ Viện Sinh học  anh Tô Chiến Thắng. Anh Thắng là Trỗi K6 và bạn học phổ thông cũng như đồng nghiệp của khá nhiều người KGU. Hội K6 Trỗi ở Budapest khá đông và một số là bạn thân của Công thời trường Trỗi. Trong mấy ngày ở Budapest ngày nào cả hội cũng tụ tập và nhiều tên tuổi Trỗi- KGU được nhắc đến (không biết có ai hắt hơi sổ mũi gì không nữa!!). Chắc em ThuTT và Thu Hồng phải "mượn bài" của anh MinhCK gửi qua blog Trỗi kèm thêm lời còm này để thay lời cám ơn bạn bè Trỗi -KGU đã hết lòng quan tâm trong chuyến Hậu Du xuân vừa qua. Anh MinhCK thấy thế nào ạ?



Từ: ThoaNP
06/06/2013 22:24:20

Ảnh chụp Ông Bà Nội và hai đứa cháu đẹp quá.



Từ: MinhCK
06/06/2013 18:42:17

Thực ra học sinh trường Trỗi chỉ bắt đầu nghịch và đánh nhau, chia thành "bồ Tây", "bồ Ta" kể từ khi sang học tại Quế Lâm Trung Quốc. Lúc đó ở gần nhau, có điều kiện "gặp" nhau hơn. Sau này khi đã trưởng thành, học sinh trường Trỗi thương yêu nhau hơn, học giỏi và sống rất tình cảm. Học sinh trường Trỗi có 8 khóa, từ khóa 1 tốt nghiệp năm 1966 đến khóa 8 ra khỏi trường về học tại các trường phổ thông khác là năm 1974. Lính Trỗi không phải ai cũng thành đạt, cũng có nhiều loại người khác nhau, từ xe ôm, taxi, cắt tóc đến phó thủ tướng CP - UVBCT đủ cả. Cuộc sống mà, đa dạng lắm các bạn ạ.


@ Tuyết ơi ! Viết về mình khó quá, anh chẳng biết viết thế nào cả. Mình có thế nào mọi người biết hết cả rồi còn gì. Cám ơn mọi người đã com đã có rất nhiều ý kiến xung quanh bài viết của tôi.



Từ: LyTM
05/06/2013 15:13:00

Đúng là KGU may mắn có nhóm toàn trai tài, gái sắc. Mà không phải chỉ là chữ viết nhỏ: phải viết chữ Đại nữa. Yêu chị Tuyết ghê gớm! chị Tuyết và chị Hồng xinh thật là xinh!



Từ: TuyetHA
05/06/2013 14:49:30


  


Đúng như "ông xã" nhà tôi đã tâm sự với anh Minh :" Hạnh phúc nhất và nhiều hơn hết  đó là chúng em đã trở thành ông bà nội của hai đứa cháu “cu – cu”.


Niên học 1970-1971, năm cuối cùng của PTTH, tôi và ông xã cùng học lớp 10E trường Đống Đa. Ông xã là lớp trưởng còn tôi lớp phó phụ trách học tập. Lúc ấy vô tư lắm, nào ai đã nghĩ đến chuyện gì đâu. Thậm chí lúc đầu bọn con gái chúng tôi còn không thích "đám Trỗi" này vì các hắn "câng câng" khó chịu lắm. Chị Thoa khéo "suy từ ta ra người", chứ làm gì có chuyện boy kia học cùng từ "mẫu giáo" he he he.


   Rất cám ơn anh Minh đã có một bài viết thật tình cảm về những người đồng đội - cựu thiếu sinh quân "trường Trỗi" năm nào. Nhưng anh Minh "khôn" lắm nhé, viết về người thì nhiều mà viết về "tôi" có tý tẹo, làm người đọc cứ thấy thiếu thiếu thế nào ấy. Một lần nữa cám ơn anh!


@Thu ơi, phải khoe thôi, tác giả tấm ảnh "Những cựu học sinh trường Trỗi" là tớ đấy nhé!


 



04/06/2013 22:59:54

@Anh Minh,


Em rất thích tấm hình này, từ lúc đang cao trào DU XUÂN 2013. Rất đẹp, rất phong độ, rất "Lính-tráng", rất dân dã & rất độc đáo với cái nền sông nước, hoang dã đằng sau 4 Thiếu Sinh Quân. Tuyệt vời, khen thay cho nhiếp ảnh gia. Anh Hoàng Anh ơi, thế nếu anh không vào lớp 10E với Tuyết, thì cuộc tình này sẽ thế nào ? Làm sao "cưa" được Hoa-khôi 10E, con gái bác Đạt đây ? Cảm ơn anh Minh, bài viết làm em nghĩ lại : Nếu hồi sơ tán, bọn các anh con trai không vào TRƯỜNG TRỖI, mà sống chung hết trong Trại trẻ, thì các cô bác phụ trách điên đầu luôn, vì những cuộc CHIẾN TRANH GIỮA CÁC VÌ SAO.



 


 



Từ: Guest HongNT
04/06/2013 22:41:51

Anh Minh viết hay và cảm động quá, làm em càng thấy may mắn vì mình vừa được là dân Trỗi vừa được là người KGU, hai tập thể đã chia sẻ với các thành viên của mình bao niềm vui nỗi buồn. Cám ơn ngài đại tá.



Từ: NghiPH
04/06/2013 17:25:24

Dân Trường Trỗi đẹp trai, xinh gái, hào hoa, tài giỏi. Cảm phục các thiếu sinh quân nay đã lên chức ông bà!



04/06/2013 09:01:14

Dù không ưa các mạng xã hội lắm nhưng vì chưa có gì thay thế nó nên vẫn tôi vẫn chấm LIKE cho bài của anh Minh CK. Cám ơn đại tá.




Trang:  1 | 2 | 3 | Tiếp theo >  Cuối cùng >>

Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 563 9482
387 2824
Hóa 882 9765
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7169
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s