KGU News >>Văn học >>Ký - Luận
KGU Tạo bài viết  
Thứ sáu 11 Tháng tư. 2014

VÔ TÌNH VÀ... GIẬT MÌNH




Tác giả: Meomun

VÔ TÌNH VÀ … GIẬT MÌNH

Một ngày cách đây chưa lâu lắm, có những cuộc hẹn "Rảnh không, gặp nhau tí đi, có chuyện này..."  làm người được hẹn cũng thoáng... giật mình. Rồi gặp nhau, bạn mình hoặc trầm tư, ngồi cả buổi cứ im lặng làm mình lo lắng đến phát cáu, hoặc ào ào chia sẻ khiến mình ngỡ ngàng. Cuối cùng thở phào: Hóa ra mình vô can trong cái vụ buồn vui lắt léo của bạn mình, mà thủ phạm là nhân vật vắng mặt.

Thời đại @, bạn bè hiếm còn những cuộc gặp như thế. Thay vào đó là email, tin nhắn, rồi chát chít đủ kiểu, nhanh chóng và thuận lợi. Có hôm, mình "bỗng dưng" được một người bạn học gửi cho một cái email tưởng chừng bâng quơ và có gì đó “bí hiểm”: “MM đi QN à, mang về cho anh một chai nước biển QN nhé! Ngày xưa anh vẫn gọi người ấy là “Milaia”, giá người ấy đừng vô tình …”

Ừ giá mà… Nhưng rồi “điều có thể đã trở thành không thể", để bây giờ chỉ còn biết trách ai vô tình. Mình cũng thầm cám ơn thời buổi @ khiến bạn dễ mở lòng "thổ lộ" cho mình nghe về một thời xao xuyến ấy.  Chắc ai cũng qua cái thời đó cả, để đến bây giờ khi đã đi qua bên kia dốc cuộc đời, những kỷ niệm ấy trở thành những "báu vật của tâm hồn", bởi chẳng thể nào em/anh trở lại được ngày xưa.

Trong một buổi gặp mặt, mình bắt chuyện với một “man” học trước mình mấy năm: “Hóa ra anh là anh “X”! Em nghe có người nhắc đến anh, mà nhắc theo kiểu đặc biệt nhé!” Thế rồi mình thấy “man” ấy bỗng thoáng giật mình. Mình vừa có cảm giác có chút hối hận vì sự tinh quái của mình, vừa thấy thú vị khi thấy một U60 với mái tóc đã có loáng thoáng sợi bạc đỏ bừng cả mặt, nụ cười trở nên bối rối và ánh nhìn đang rất vô tư bỗng như rơi xuống nửa chừng trong khoảng không trước mặt: “Anh? Có thật không?“Người ta” nhắc đến anh à?

Chỉ tại sự vô tình để có những cái giật mình…

Tháng 4/2014.      

 


Người post: VanNH

Ngày đăng: 11-04-2014 15:03






Xem 21 - 30 của tổng số 51 Comments



Từ: Meomun
14/04/2014 08:36:01

@Anh Hiền: Có ngay có ngay đây anh Hiền ơi, nhưng không phải bài của em, trong thơ của thi sĩ Bùi Giáng ("con mắt hắt hơi"), Nguyễn Bính ("đợi hắt hơi thừa một sáng mai") và cả....Hàn Mặc Tử (!!!) đều có từ "hắt hơi" đấy. Chắc thấy từ "hắt hơi" có vẻ không nên thơ lắm nên vào thơ Hàn Mặc Tử thì "nó" như thế này đây, hihihi:


BUỒN THU


(Hàn Mặc Tử)


Ấp úng không ra được nửa lời,
Tình thu bi thiết lắm thu ơi!
Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt.
Hiu HẮT HƠI may thoảng lại rồi...


 



Từ: HienVC
14/04/2014 08:22:22

 


@MM: Ngoài chủ đề  " Giật mình" như em đã "rắc thính" trên mạng , anh thấy còn chủ đề có lẽ gần tương tự là   " Hắt hơi" nữa.


Không biết em có bài nào về chủ đề này không ?


 


 



Từ: Meomun
13/04/2014 14:17:27

@Anh Hiền: Hihi sư huynh lại trêu MM rồi! Klion đã trở thành "thương hiệu" trên KGU của anh Lý chị Tâm nên em MM chỉ "tán" theo tích "giàn thiên lý" thôi. Mà giả sử nếu có "giàn Klion" mà khi nó đổ xuống thì phiền lắm không chỉ là trầy xước như giàn thiên lý đổ đâu, phải không anh Lý- Chị Tâm ơi? Chắc vì sợ Klion cũng có thể đổ như giàn thiên lý nên anh Lý không dám giật mình gì sau đó, hihihi.



Từ: HienVC
13/04/2014 11:07:55

 


@ MM : Ôi trí tưởng tượng của các nhà văn, nhà thơ phong phú quá, không biết từ khi nào klion ( không biết có phải dịch từ tiếng Nga là  клён trong bài thơ  Клён , ты мой опавший  của C. A Есенин và tiếng Việt là cây phong không ?) mọc thành " giàn " như giàn thiên lý " đổ", giàn mướp, giàn bí, giàn bầu v.v


Nếu đúng vậy thì không biết cái "giàn klion" ấy nó phải to và cao đến thế nào, chắc là loại dân thường như mình không tưởng tượng nổi.


Các sư, sĩ KGU ai biết hãy lên tiếng khai hóa văn minh, phổ cập kiến thức khoa học cho anh em với. 


 


 



Từ: Meomun
13/04/2014 06:16:20

@Bachai: Tuyệt quá anh Bachai ơi! Em cũng không đọc được nhạc, nhưng lời thì có vẻ hấp dẫn đấy anh Bachai ạ. Nhất là nó lại là tác phẩm của một Người KGU, cây nhà lá vườn, quý lắm. Đọc xong thì thấy đúng là "Người KGU mình trẻ trung lắm các anh chị ơi" (như trong tựa đề bài anh Ngọc phỏng vấn nữ Đại sứ Huyền).


Em thích hình ảnh trong bài, rất sinh động. Có dáng ai, có tắc kè, có hạt mưa... Nhưng em thấy câu "nghe nghẹn ngào tiếng cung đàn xưa" thì hơi cũ, hihi.


@Anh Lý: anh mà đỏ mặt hay giật mình thì nguy đấy, vì MM chỉ nghe tích về "giàn thiên lý đổ" chứ chưa từng nghe về "giàn Klion" đổ, hihi. Nhưng MM biết là anh "đỏ mặt giật mình" sớm quá, từ thuở "lá klion xanh xanh" cơ mà! 


@VLC: Cám ơn VLC, thế có dịp để người "giật mình" chưa đấy?



Từ: Meomun
13/04/2014 05:57:52

Úi, nhiều còm quá, cám ơn các anh chị! MM chưa kịp reply, vì hôm qua mạng nhà MM giở chứng, vào được tất cả các trang web, trừ KGU!


@Anh Minh: Câu thơ ấy là của Phan Thị Thanh Nhàn trong bài "Hương thầm", nhưng hình như nguyên văn là "Anh vô tình anh chẳng biết điều/Tôi đã đến với anh rồi đấy". Hồi còn choai choai, em đọc nhưng chả hiểu sao đang vui thì mà tác giả phải để cho cô gái nghiêm giọng xưng "tôi". Lại còn câu trước như ngầm ý ...đe đọa về cái sự biết điều, hihihi hay tại lúc đó mình chưa hiểu hết, chắc tác giả phải có lý thôi. Nếu được sửa câu đó, em sẽ sửa lại là "Anh vô tình anh chẳng biết đâu/hoa đã đến với anh rồi đấy".


 


@Chị Liên: Cám ơn chị Liên. Thường thì phụ nữ hay ém nhẹm đi cái vụ có giật mình hay không, hihi. Em có ông bạn vong niên, lâu lâu cũng biến tai bọn em thành ... cái thùng rác, hihi. Có hôm cả lũ đang ngồi cafe, thấy 1 em nào đó đi vào, thế là anh ấy bảo:- Giống màu áo ngày xưa nàng hay mặc!



Từ: LyMX
13/04/2014 05:24:41

Đọc xong bài của MM ngồi thử nhớ lại lúc nào giật mình hay đỏ mặt lần cuối. Nhưng đành chịu!



Từ: Guest VCL
12/04/2014 23:32:22

Mình hay bị nhôt lắm đó nghe ,nếu bị choc lén là giật mình ầm ầm  đấy nha.



Từ: ThoaNP
12/04/2014 23:00:49

3Chai giỏi quá, mình không đọc được nhạc, nhưng đọc lời bài hát đã thấy hay rồi. Hay nhất là vì có chữ Kishinhov trong đó.



Từ: 3Chai
12/04/2014 21:22:24

Tranh thủ ngày Thứ Bảy mụ chủ vắng nhà, mình viết một ca khúc để tặng đêm lửa trại của người KGU bên Sông Hàn.
Cả ngày hì hụi mới xong phần nhạc và bắt đầu viết lời. Đã được mấy câu sên sến: “Bập bùng ngọn lửa đêm thâu/Cháy như trái tim tình yêu...”.
Vừa may, trong lúc tắc tị, vào chợ KGU gặp toàn ý hay. Bèn chắp vào, xong ngay trong một buổi tối.



GIẬT MÌNH
Nhạc: Trần Bắc Hải; Lời: Chợ KGU
(Thân mến tặng người KGU đi hội chợ xuân Sông Hàn)
Giật mình chiều đi qua phố
Thoáng như dáng ai ngày xưa
Xa xa lắc xa xa lơ tháng năm xưa bụi mờ như chưa hề phai
Kishinew ơi lung linh nắng xưa mối tình đầu cháy trong lòng hoài...

Giật mình hồi đêm hôm qua
Có con tắc kè gọi mưa
Nghe trong tiếng mưa lao xao lá rơi nghe nghẹn ngào tiếng cung đàn xưa
Kishinew ơi lung linh giấc mơ ta dại khờ lỡ nghe nhạc buồn...

Giật mình vì men chưa say
Chúc nhau mấy tua rượu xoay
Cho ai nhắc tên nhau thôi có ai đã giật mình thức lại ngày xuân
Kishinew ơi lung linh trái nho thơm ngọt mà có men thật cay...


Giatminh





Tổng số bài và comment post theo từng khoa

KhoaBài viếtComment
Sinh 562 9482
387 2824
Hóa 882 9761
Luật 721 11647
Toán 66 376
Kinh tế 4 108
Câu Lạc Bộ 30 1
NCS 3 70
Bạn bè 197 1189
Dự bị 0 0
Ngôn ngữ 2 2

10 người post bài nhiều nhất

UserSố bài viết
TungDX 289
NghiPH 306
NgocBQ 130
ThaoDP 108
CucNT 123
CoDM 88
PhongPT 73
HaiNV 93
LiTM 85
MinhCK 70

10 người comment nhiều nhất

UserComment
Guest 7154
NghiPH 3219
LiTM 1879
HaiNV 1853
KhanhT 1743
CucNT 1718
TungDX 1565
ThanhLK 1545
VanNH 1441
ThoaNP 1257
s